Bài thơ “Con không bỏ Phật” do bút danh Vô trí sáng tác, thân gửi tới Quý Phật tử gần xa cùng nhau cảm thụ để thêm vững tâm bồ đề trên con đường tu đạo.
Nam Mô A Di Đà Phật.
Việc tu Phật con ơi nên nhớ kỹ
Bại hay thành, tốt- xấu tại nơi con
Đường con tu sao không gắng bước đi
Bỏ dang dỡ trượt kỳ thi thành Phật.
Kiếp tranh đấu, lời thị phi gian trá
Phật từ bi đâu chấp kẻ ác tâm
Nhớ con ơi, lời Phật dạy thậm thâm
Cần tu tỉnh, siêng năng tầm ánh Đạo.
Ma giả Phật, nói lời tựa như Phật
Nhưng nội tâm đầy uế trược sân si
Lửa địa ngục ẩn chứa mỗi bước đi
Tâm nghi kỵ kéo thêm nhiều phiền luỵ.
Con thấy đó nay là kỳ lựa chọn
Ma hiện hình làm biến dạng đường tu
Tâm yếu hèn đâu khác lớp mây mù
Theo tà đạo vào ngục tù đau khổ.
Con bỏ Đạo là bỏ đường tuệ giác
Học đòi theo kẻ chấp Ngã tự cao
Phật gian nan tầm Đạo bất tư nghì
Ai lại bảo Phật đã không còn nữa?
Người thương Phật là biết tìm chân lý
Tinh tiến lên phá phiền não vô minh
Quả an vui con chứng để giúp đời
Đừng kiêu ngạo bảo rằng đây La- hán!
Người có trí biết mình cần khiêm hạ
Đức tô bồi diệt Ngã chấp trong tâm
Bậc xuất trần rủ sạch mọi bụi trần
Lòng thanh thản chẳng màng câu được- mất.
Chánh pháp đó thật cao sâu mầu nhiệm
Trọn ba môn Giới, Định, Tuệ trang nghiêm
Nghe, tư duy, ứng dụng để răn mình
Xa việc ác, siêng tu thêm điều thiện.
Lời kinh kệ là để con suy ngẫm
Đừng đọc suông chẳng ích lợi đâu con
Con vẹt kia cũng nói được tiếng người
Nhưng không hiểu ý bên trong lời nói.
Học chánh pháp là để đời thêm sáng
Biết lỗi mình, cần mẫn để tiến lên
Đừng hơn thua, tranh luận để làm gì
Luật Nhân quả công bằng không thiên vị.
Con nhớ đó, pháp là phương giải thoát
Phật chỉ bày sáng tỏ như trăng rằm
Chẳng có gì là “ huyền ký” đâu con
Lời “Di giáo” kinh văn còn nguyên vẹn.
Con không tu nên tâm con sa ngã
Ham lợi danh, ham huyễn thuật tà ma
Bỏ đạo tràng, bỏ bạn đạo gần xa
Tự khép kín, tâm con sao nhỏ hẹp?
Nếu Phật chẳng ba A-tăng kỳ kiếp
Vì Đạo mầu bố thí cả gia tài
Thực hành theo những hạnh khổ khó hành
Thì đâu có con đường đầy trí tuệ.
Con muôn kiếp ngập chìm trong si ái
Đã bao giờ con tự hỏi lại con
Tội bao nhiêu và phúc được bao nhiêu
Mà khinh miệt dùng lời huỷ Tam bảo.
Lời văn vẻ, ngọn bút đầy ma thuật
Lừa dối người đâu lừa được chính con
Nay tạo mười rồi chịu khổ ngàn muôn
Cảnh ác đạo chỗ con đà sẵn có.
Nhớ con ơi, ngày con Quy Tam bảo
Con nhất tâm, giữ chí nguyện thiết tha
Thầy vì con, trao lời đức Thích-ca
Mong con được đức Di-đà tiếp dẫn.
Nay con lại dùng tà tâm rủ bỏ
Chấp thói tà miệt thị đến chư Tăng
Đâu biết rằng biển công đức thường hằng
Luôn thanh thịnh đó chính là “Tăng bảo”.
Đây đoàn thể sống tinh thần hoà hợp
Một cá nhân đâu ảnh hưởng đến Tăng
Nếu tâm con vững chãi chẳng lung lay
Con sẽ thấy đức Tăng luôn cao cả.
Thời mạt vận, Thánh- Phàm luôn có mặt
Đừng theo Phàm mà bỏ mất Thánh tâm
Luống nhọc công tìm sừng thỏ, lông rùa
Rồi quên mất thế gian là tương đối.
Thời đức Phật vẫn còn vô số chuyện
Đâu chẳng là vàng thật bị tôi rèn
Ai vượt qua, tiến thẳng đến Niết- bàn
Người vướng lại nghiệp trần lao trói buộc.
Nay con tu, con chớ đừng khinh suất
Lời chê bai chưa đến kịp tai người
Mà chính con, nghe hết mọi thị phi
Do con tạo, chạy trời đâu khỏi nắng.
Điều tốt đẹp trên đời này đâu thiếu
Người chân thành con nên học để tu
Tích cực lên, ý chí hãy vững vàng
Dù vạn vật có nay dời mai đổi.
Người con Phật là bảo tồn chân lý
Dốc hết lòng phụng sự cứu tha nhân
Nguyện chí thành cầu Tam bảo ân cần
Con mãi mãi không bao giờ bỏ Đạo.
Gắng con nhé, lời Thầy đầy tâm huyết
Gửi đến con, người con đấng Như lai
Lửa thử vàng, bền thử sức con ơi!
Là vàng thật đâu sợ gì lửa dữ.
Thầy thao thức, suốt canh thâu bày tỏ
Nhắn đến con, bằng tất cả tấm lòng
Đạo con đi, đường giải thoát an vui
Là thực tại, hiện tiền trong hơi thở.
Thầy trao trọn niềm tin nơi con đó
Thắp đuốc lên, soi sáng bước con đi
Trải ngàn muôn đau khổ có sá gì
Vì phía trước là nẻo về Tịnh độ.
Thầy chúc con trên đường về Giác lộ
Có thêm nhiều Thiện tri thức đồng hành
Hoa Vô Ưu thơm ngát nở Vô sanh
Hương Giải thoát mát lành trời Công đức.
Vô Trí viết Mùa thu 2019